Em cũng từng ít nhất một lần muốn mình "yếu đuối"

 ĐÊM CỦA NHỮNG VÌ SAO.

Em trưởng thành rồi, không khóc nháo trước mặt ai, không đòi hỏi một ai che chở, không làm phiền một ai...

Em trưởng thành rồi, tiền em tự kiếm, đồ em tự mua, muốn ăn gì em tự nấu.

Em trưởng thành rồi, đau ốm em tự uống thuốc, du lịch em tự đi, buồn em tự tìm một góc nào đó không ai thấy nhâm nhi từng chén rượu cay nồng.

Em trưởng thành rồi đấy...

Em lớn rồi đã trưởng thành rồi, áp lực cũng nhiều rồi, buồn cũng nhiều rồi, khóc cũng nhiều rồi, đau cũng nhiều rồi sao em vẫn chưa tìm được niềm vui của mình...

Em chờ đến khi trưởng thành để tìm hạnh phúc mà em mong muốn, thế nhưng em ơi em đã tìm được chưa? Sao giờ này em vẫn còn thức, em đang suy nghĩ điều gì chăng? 

Em ơi... nước mắt em đang rơi kìa, em cười nhưng sao nước mắt rơi?

Em à, khóc một lần đi, khóc một lần nữa đi....

Khóc để ru trái tim vụ vỡ của mình, khóc để được một lần yếu đuối trong màng đêm, khóc một lần để em biết em vẫn yếu đuối vẫn cần người ở bên cạnh em...
Nhưng giờ thì em khóc để làm gì? Em yếu đuối để ai xem ?...

Em yếu đuối thì ai sẽ ở bên em bảo vệ em?

Nơi ánh đèn nhạt nhòa ấy tôi thấy nước mắt em rơi trên gương mặt long lanh như những ngôi sao ngoài kia, đẹp thật, xa thật và cũng lạnh thật...



Nhận xét

Bài đăng phổ biến