" Yêu " chỉ một từ nhưng lại dùng một đời để vun đắp




Vì "yêu" mà 2 con người, 2 thế giới lại gặp nhau, muốn bên nhau một đời người ngắn ngủi..

Yêu là khi em nói anh để ý.. Là khi em suy nghĩ anh để tâm..

Là khi em thấy những khác biệt giữa 2 đứa mà cố gắng.. Là khi anh làm những việc nhỏ để kéo ngắn khoản cách giữa 2 ta.

Tình yêu đơn giản lắm chẳng khó khăn hay phức tạp nhiều... Chỉ đơn giản là cả 2 cho đi và được đáp trả..

Em cho đi tuổi thanh xuân để chờ đợi người trưởng thành.

Anh cho đi tuổi thanh xuân phấn đấu sự nghiệp để mong chở che em có cuộc sống tốt nhất bên anh.

Em cho đi sự quan tâm, sự yêu thương, lo lắng cho anh.

Anh cho đi sự vỗ về, che chở, bao bọc em

Anh và em bao dung cho nhau, yêu thương nhau và lo nghĩ cho nhau..

Dù là em sai hay anh sai đều đứng trên lập trường của nhau mà suy nghĩ cho nhau và đều xin lỗi nhau...

Ai nói với em rằng con gái hiểu chuyện là sẽ không được nhận yêu thương, nên em đừng mạnh mẽ như vậy... Nhưng có ai hiểu... khi em muốn nhỏng nhẽo không có ai, khi em yếu đuối chỉ có thể khóc một mình. Khi em đau lòng đến vụn vỡ ai sẽ ở bên em, em chỉ có thể tự mình đứng dậy mà đi tiếp.

Em có thể kiên cường vậy nhưng cũng có thể chỉ vì bị té mà khóc thật to để anh vỗ về.. thật ra điều em chờ là anh, em chờ đợi 1 người đủ bao dung và thấu hiểu để em có thể sống với đúng con người em.. Mạnh mẽ lâu như vậy em cũng mệt rồi..

Anh nói mẹ anh sinh nhật muốn mới em qua, nhưng lại hoãn do có việc, em nói với anh dù em có không qua cũng phải gửi quà cho mẹ anh dù là 1 chiếc bánh sinh nhật cũng phải có. Anh nhờ người chọn quà nhờ người gửi quà nhưng món quà lại đề tên là em tặng. Anh làm tất cả, sắp xếp đâu vào đó rồi mới nói với em: "Em yên tâm anh thay em làm rồi, không cần lo lắng nhé"

Em vô tình bị xước tay, và bàn tay đang dáng miếng băng keo cá nhân nhỏ cầm bó hoa hồng được tặng chụp khoe hoa với anh... Nhưng chỉ vài giây sau chuông điện thoại reo, câu đầu tiên anh nói là "Tay em bị sao vậy?... Đã nói bao nhiêu lần rồi, em không bao giờ chịu cẩn thận.... Đã thoa thuốc chưa?... Không được thấm nước kẻo để lại sẹo biết không?... Anh đang họp, thấy tay em bị thương lo quá mới ra ngoài gọi em tí, anh vào họp đây, 10 phút nữa anh gọi lại nhé..."
Anh biết không em đã vì những câu ấy mà bật khóc. Em từng nói tay chân em đều có sẹo, nên bây giờ rất sợ có thêm nhiều vết sẹo.. anh đều nhớ....

Bó hoa ấy trong mắt em dù to, dù đẹp đến đâu với anh cũng không bằng 1 vết xước nhỏ sau miếng băng dán cá nhân ấy của em..

Tình yêu anh nhẹ nhàng và sâu lắng, bao bọc em, em dùng sự trẻ con để lẽo đẽo theo sau, quan tâm anh.

Chữ "yêu" mà em dùng cả ngàn từ định nghĩa bây giờ em lại dùng cả một đời để vun đắp.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến